Một diễn giả nổi tiếng bắt đầu buổi hội thảo bằng cách giơ lên tờ 20 đô. Trong căn phòng khoảng 200 người, ông hỏi:
“Ai muốn có tờ 20 đô này ?”
Những cánh tay bắt đầu giờ lên. Ông nói:
“Tôi sẽ đưa tờ bạc 20 đô này cho một trong các quý vị - Nhưng trước tiên, hãy để tôi làm việc này.”
Ông bắt đầu vò nhàu tờ bạc. Rồi hỏi:
“Còn ai muốn nó nữa không ?” Vẫn những cánh tay giờ lên trong không trung.
“Rồi” ông trả lời. “Còn nếu tôi làm vậy thì sao?”
Ông ném nó xuống sàn và bắt đầu chà nó bằng giày của mình.
Ông cầm lên tờ bạc giấy hiện vừa nhàu nát, vừa dơ.
“Bây giờ, còn ai vẫn muốn nó nữa không ?” Vẫn có những cánh tay giờ lên trong không trung.
“Này các bạn, các bạn vừa mới học được một bài học rất giá trị. Cho dù tôi có làm gì với tờ bạc này, các bạn vẫn cứ muốn có nó bởi vị nó không giảm giá trị. Nó vẫn đáng giá 20 đôla. Nhiều lần trong cuộc sống, chúng ta bị bỏ rồi, bị thất bại, bị chà đạp, bởi những quyết định chúng ta làm và chúng ta rơi vào những tình huống khó khăn. Chúng ta cảm thấy như mình thật vô giá trị, nhưng cho dù điều gì xảy ra, bạn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình. Dơ bận hay sạch sẽ, nhàu nát hay thẳng thớm, bạn vẫn là vô giá đối với những người thương yêu bạn.
Giá trị cuộc sống không phải ở những gì chúng ta làm, ai chúng ta biết, mà chính ở chỗ chúng ta là ai. Bạn thật đặc biệt – ðừng bao giờ quên điều đó.
Trích: Luôn Mỉm Cười Với Cuộc Sống
>