101. Giàu sang có thể đến với ta nhưng khôn ngoan thì ta phải đến với nó.(E.Young)
102. Đừng ngưỡng mộ tiền bạc thái quá, vì nó là một tên đầy tớ tốt và là một ông chủ xấu.(Alexandre Duma con)
103. Tiền là đầy tớ hoặc là ông chủ.(Horace)
104. Tiền không có mùi gì từ chỗ nó đến(Juvenal)
105. Tiền bạc cũng như thời gian, đừng đánh mất nó bạn sẽ có đủ.(Gaston de Lévis)
106. Sự giàu có là ở chỗ người ta xử dụng nó hơn là cách chiếm hữu nó.(Aristote)
107. Người giàu: bạn sẽ thấy rõ cái họ có,nhưng bạn không thấy cái họ thiếu.(Thánh Augustino)
108. Nếu một số người miệt thị sự giàu sang là vì họ thất bại trong việc làm giàu thêm.(F.Bacon)
109. Kẻ ăn xin không sợ sự sa sút.(Bhartrhari)
110. Kẻ nào không muốn lao động vì một cắc bạc thì không đáng có một đồng.(Tục ngữ Anh)
111. Mưu cầu cho cuộc sống, khi người ta nghèo và bận tâm về cuộc sống khi người ta giàu. Đó không phải là hai vấn đề nan giải cần giải quyết đó sao ? (Afred Capus)
112. Chính nhờ chiến đấu với sự thiếu thốn mà con người ra cao thượng. (J.H.Fabre)
113. Vực có sâu cá mới sinh sản, núi có cao lòai thú mới tới, người có giàu mới thêm nhân nghĩa.(Tư Mã Thiên)
114. Một con chồn đếm những con gà trong giấc mộng. (ngạn ngữ Nga)
115. Người hà tiện thì lo thu vén như họ sẽ sống mãi, kẻ hoang phí thì tiêu pha như họ sắp chết.(Aristote)
116. Nhà phú quý nên học cách khoan dung; người thông minh nên học cách trung hậu. (Trần Kế Nho)
117. Đói nghèo không phải là tác phẩm của người nghèo mà là tác phẩm của một chế độ. (L. Gandhi )
118. Không khi nào trả xong nợ với người đã giúp ta, vì ta không những nợ tiền bạc mà còn nợ ân nghĩa. ( A.Dumas cha)
119. Không phải mọi cái lấp lánh đều là vàng. ( Tục ngữ Anh)
120. Chi phí tốn kém nhất, đắt giá nhất là chi phí về thời gian. ( ngạn ngữ Hy Lạp)
121. Lễ phép là đồng tiền làm giàu cho người tiêu. (ngạn ngữ Anh)
122. Tham vàng bỏ ngãi anh ơi, Vàng thì ăn hết, ngãi tôi thì còn. (ca dao VN)
123. Lửa thử vàng, vàng thử người . ( Si-lôn)
124. Khi sống sung túc, phẩm hạnh lớn nhất là sự điều độ ; Còn khi gặp tai nạn, phẩm hạnh lớn nhát là sự kiên cường.(.V.Ron-Ja-Trin)
125. Hy vọng trục lợi bất chính là bắt đầu mọi sự tổn thất. (ngạn ngữ Ý)
126. Trách ai tham phú phụ bần, Tham xa mà bỏ nghĩa gần thuở xưa. (ca dao VN)
127. Lười biếng, nghèo khó là chị em sinh đôi.( ngạn ngữ Trung hoa )
128. Kẻ xa xỉ, giàu mà không có đủ để tiêu ; Người kiệm ước, nghèo mà vẫn đủ để chi tiêu. (Đàm Tử)
129. Biển lận với kiệm ước khác xa nhau. Bủn xỉn gọi là biển lận, tằn tiệm gọi là kiệm ước.(Vông Cách)
130. Việc đáng bớt tiêu mà không bớt tiêu tất đưa đến việc nên tiêu lại không chịu tiêu. (Ngụy Hy)
131. Siêng năng, cần kiệm, liêm chính là ba ông nhà giàu lớn nhất ; Lười biếng, bủn xỉn, tham lam là ba kẻ nghèo hèn đê tiện nhất. ( ngạn ngữ phương Đông)
132. Tay bưng đĩa muối tay bợ sòng rau, Thủy chung như nhất sang giàu mặc ai.( ca dao VN)
133. Vứt bỏ cái khéo léo, xa lìa lợi danh. (Lão Tử)
134. Đôi ta như lúa phơi màu , Đẹp duyên thì lấy tham giàu làm chi. (ca dao VN)
135. Kẻ chịu ơn thường sợ người, kẻ làm ơn thường kiêu người. ( Gia Ngữ)
136. Người có lòng nhân dùng của để tăng danh giá cho mình, kẻ bất nhân liều mất danh giá để được của. (Gia Ngữ)
137. Không đáng cho mà cho thì không phải là ơn. (Diêm Thiết Luận)
138. Làm ơn cho ai thì chớ kể; Chịu ơn của ai thì chớ quên.(Viêm Thị Thế Phạm)
139. Kẻ mất tiền thì mất khá; mất bạn thì mất nhiều ; mất lòng tin thì mất tất cả. (Khuyết Danh)
140. Kho tàng của mọi người là sự trung tín; Người trung tín bao giờ cũng giàu danh dự. (ngạn ngữ Indonesia)
141. Người giàu té xuống đất, thiên hạ nói vì rủi ro; kẻ nghèo té xuống đất,người ta nói còn may đấy.(Tục ngữ Thổ Nhĩ Kỳ)
142. Đối với người phú quý, có lễ độ không khó,có thể thống mới khó; Đối với kẻ bần tiện, có ơn huệ không khó, có lễ độ mới khó.(Lưu Cao)
143. Giàu vì bạn, sang vì vợ. ( tục ngữ VN)
144.Vì quyền lợi mà làm bạn với nhau thì khi mất quyền lợi ắt phải xa nhau.(Bắc Sử)
145.Quý nhất là sức khỏe, thứ hai là sắc đẹp, thứ ba mới là giàu sang.(B.Franklin)
146. Về sự giàu sang, giấc ngủ, và sức khỏe, chỉ khi nào người ta đã mất và tìm lại được, thì hưởng mới thấy trọn vẹn.(J.P.Richter)
147. Phú quý mà kiêu ngạo, cố nhiên là không phải; Học thức mà kiêu ngạo,cái hại khá to.(Trình Hiệu)
148. Có tiền của cứ cho nhưng đừng vay mượn; vì cho, bất quá chỉ tạo ra kẻ vô ơn, nhưng cho mượn sẽ tạo ra kẻ thù.(A.Dumas)
149. Của làm ra là của trong nhà ; của ông bà là của ngòai sân; của phù vân nó có chân nó chạy.( ngạn ngữ VN)
150. Lấy vợ vì của cải là đem bán tự do của mình.(G.herbert)
>
102. Đừng ngưỡng mộ tiền bạc thái quá, vì nó là một tên đầy tớ tốt và là một ông chủ xấu.(Alexandre Duma con)
103. Tiền là đầy tớ hoặc là ông chủ.(Horace)
104. Tiền không có mùi gì từ chỗ nó đến(Juvenal)
105. Tiền bạc cũng như thời gian, đừng đánh mất nó bạn sẽ có đủ.(Gaston de Lévis)
106. Sự giàu có là ở chỗ người ta xử dụng nó hơn là cách chiếm hữu nó.(Aristote)
107. Người giàu: bạn sẽ thấy rõ cái họ có,nhưng bạn không thấy cái họ thiếu.(Thánh Augustino)
108. Nếu một số người miệt thị sự giàu sang là vì họ thất bại trong việc làm giàu thêm.(F.Bacon)
109. Kẻ ăn xin không sợ sự sa sút.(Bhartrhari)
110. Kẻ nào không muốn lao động vì một cắc bạc thì không đáng có một đồng.(Tục ngữ Anh)
111. Mưu cầu cho cuộc sống, khi người ta nghèo và bận tâm về cuộc sống khi người ta giàu. Đó không phải là hai vấn đề nan giải cần giải quyết đó sao ? (Afred Capus)
112. Chính nhờ chiến đấu với sự thiếu thốn mà con người ra cao thượng. (J.H.Fabre)
113. Vực có sâu cá mới sinh sản, núi có cao lòai thú mới tới, người có giàu mới thêm nhân nghĩa.(Tư Mã Thiên)
114. Một con chồn đếm những con gà trong giấc mộng. (ngạn ngữ Nga)
115. Người hà tiện thì lo thu vén như họ sẽ sống mãi, kẻ hoang phí thì tiêu pha như họ sắp chết.(Aristote)
116. Nhà phú quý nên học cách khoan dung; người thông minh nên học cách trung hậu. (Trần Kế Nho)
117. Đói nghèo không phải là tác phẩm của người nghèo mà là tác phẩm của một chế độ. (L. Gandhi )
118. Không khi nào trả xong nợ với người đã giúp ta, vì ta không những nợ tiền bạc mà còn nợ ân nghĩa. ( A.Dumas cha)
119. Không phải mọi cái lấp lánh đều là vàng. ( Tục ngữ Anh)
120. Chi phí tốn kém nhất, đắt giá nhất là chi phí về thời gian. ( ngạn ngữ Hy Lạp)
121. Lễ phép là đồng tiền làm giàu cho người tiêu. (ngạn ngữ Anh)
122. Tham vàng bỏ ngãi anh ơi, Vàng thì ăn hết, ngãi tôi thì còn. (ca dao VN)
123. Lửa thử vàng, vàng thử người . ( Si-lôn)
124. Khi sống sung túc, phẩm hạnh lớn nhất là sự điều độ ; Còn khi gặp tai nạn, phẩm hạnh lớn nhát là sự kiên cường.(.V.Ron-Ja-Trin)
125. Hy vọng trục lợi bất chính là bắt đầu mọi sự tổn thất. (ngạn ngữ Ý)
126. Trách ai tham phú phụ bần, Tham xa mà bỏ nghĩa gần thuở xưa. (ca dao VN)
127. Lười biếng, nghèo khó là chị em sinh đôi.( ngạn ngữ Trung hoa )
128. Kẻ xa xỉ, giàu mà không có đủ để tiêu ; Người kiệm ước, nghèo mà vẫn đủ để chi tiêu. (Đàm Tử)
129. Biển lận với kiệm ước khác xa nhau. Bủn xỉn gọi là biển lận, tằn tiệm gọi là kiệm ước.(Vông Cách)
130. Việc đáng bớt tiêu mà không bớt tiêu tất đưa đến việc nên tiêu lại không chịu tiêu. (Ngụy Hy)
131. Siêng năng, cần kiệm, liêm chính là ba ông nhà giàu lớn nhất ; Lười biếng, bủn xỉn, tham lam là ba kẻ nghèo hèn đê tiện nhất. ( ngạn ngữ phương Đông)
132. Tay bưng đĩa muối tay bợ sòng rau, Thủy chung như nhất sang giàu mặc ai.( ca dao VN)
133. Vứt bỏ cái khéo léo, xa lìa lợi danh. (Lão Tử)
134. Đôi ta như lúa phơi màu , Đẹp duyên thì lấy tham giàu làm chi. (ca dao VN)
135. Kẻ chịu ơn thường sợ người, kẻ làm ơn thường kiêu người. ( Gia Ngữ)
136. Người có lòng nhân dùng của để tăng danh giá cho mình, kẻ bất nhân liều mất danh giá để được của. (Gia Ngữ)
137. Không đáng cho mà cho thì không phải là ơn. (Diêm Thiết Luận)
138. Làm ơn cho ai thì chớ kể; Chịu ơn của ai thì chớ quên.(Viêm Thị Thế Phạm)
139. Kẻ mất tiền thì mất khá; mất bạn thì mất nhiều ; mất lòng tin thì mất tất cả. (Khuyết Danh)
140. Kho tàng của mọi người là sự trung tín; Người trung tín bao giờ cũng giàu danh dự. (ngạn ngữ Indonesia)
141. Người giàu té xuống đất, thiên hạ nói vì rủi ro; kẻ nghèo té xuống đất,người ta nói còn may đấy.(Tục ngữ Thổ Nhĩ Kỳ)
142. Đối với người phú quý, có lễ độ không khó,có thể thống mới khó; Đối với kẻ bần tiện, có ơn huệ không khó, có lễ độ mới khó.(Lưu Cao)
143. Giàu vì bạn, sang vì vợ. ( tục ngữ VN)
144.Vì quyền lợi mà làm bạn với nhau thì khi mất quyền lợi ắt phải xa nhau.(Bắc Sử)
145.Quý nhất là sức khỏe, thứ hai là sắc đẹp, thứ ba mới là giàu sang.(B.Franklin)
146. Về sự giàu sang, giấc ngủ, và sức khỏe, chỉ khi nào người ta đã mất và tìm lại được, thì hưởng mới thấy trọn vẹn.(J.P.Richter)
147. Phú quý mà kiêu ngạo, cố nhiên là không phải; Học thức mà kiêu ngạo,cái hại khá to.(Trình Hiệu)
148. Có tiền của cứ cho nhưng đừng vay mượn; vì cho, bất quá chỉ tạo ra kẻ vô ơn, nhưng cho mượn sẽ tạo ra kẻ thù.(A.Dumas)
149. Của làm ra là của trong nhà ; của ông bà là của ngòai sân; của phù vân nó có chân nó chạy.( ngạn ngữ VN)
150. Lấy vợ vì của cải là đem bán tự do của mình.(G.herbert)